Tình cha làm nên điều kỳ diệu: Quốc Tuấn hạnh phúc rưng rưng khoe con trai luôn đứng top 3 ở lớp

Tuy có được sự nghiệp thành công nhưng Quốc Tuấn lại không gặp nhiều may mắn trong cuộc sống riêng.

Gần 40 tuổi mới kết hôn, 2 năm sau đó vợ chồng anh mới đón đứa con đầu lòng. Nhưng bất hạnh đã ập đến khi bé Bôm mắc phải căn bệnh Apert – bệnh xương cứng sớm cục bộ, hẹp đường thở.

Kể từ đó cho đến nay, người ta không còn nhìn thấy Quốc Tuấn trên màn ảnh khi anh dành toàn bộ thời gian và tâm trí để lo chữa bệnh cho con. Có những lúc anh đã cảm thấy như mình rơi xuống đáy vực nhưng với tình yêu vô bờ bến dành cho con trai, anh lại tiếp tục đứng lên chiến đấu.

Bán hết nhà cửa, làm đủ nghề và từ bỏ thánh đường nghệ thuật để theo con trai nhưng diễn viên Quốc Tuấn vẫn không dừng lại hy vọng.

Mới đây trong bài đăng của Tiền Phong, Quốc Tuấn xúc động xen lẫn tự hào khoe Bôm bây giờ cực kì tốt. Con vừa kết thúc năm thứ 3 Trung cấp Học Viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Quãng đường trước mắt vẫn còn 4 năm nữa để tốt nghiệp Trung cấp 7, rồi thêm 4 năm Đại học nữa không phải không khó khăn nhưng ánh mắt người bố đã thêm ấm áp, tươi vui.

“Không biết đến lúc ra trường “ông ấy” có làm nên cơm cháo gì không nhưng con cực kì đam mê và thực sự có năng khiếu âm nhạc. Đó là điều tôi mừng nhất”, bố Quốc Tuấn bộc bạch. Là một người làm nghệ thuật, hơn ai hết, anh hiểu, năng khiếu nghệ thuật nhiều người có, nhưng không phải ai cũng thành công nếu thiếu sự đam mê và khổ luyện.

Vượt qua hàng chục cuộc phẫu thuật khó khăn, đau đớn, Bôm luôn lạc quan và rất kiên cường. Cậu bé hầu như không có đam mê gì khác ngoài âm nhạc.

Hồi đầu, bố Tuấn khá lo vì Bôm không thích học mấy môn văn hóa, Bôm học không nhớ, dạy hôm nay, mai lại như mới. Anh hiểu, con phẫu thuật nhiều, thuốc gây mê, thuốc kháng sinh cũng gây ảnh hưởng đến trí nhớ của con. Vì thế, ban đầu anh khá bất ngờ, lúc học nhạc, những tổ hợp âm, gam, nốt rất phức tạp nhưng chỉ học một vài lần là Bôm nhớ luôn, lần sau không cần nhìn bản nhạc nữa.

“Điều đó cũng khiến tôi lao đao theo, Bôm học văn hóa trầy trật, đạt  điểm 5 là mừng lắm rồi. Những lúc ôn bài các môn Văn hóa, Bôm cũng “giả vờ giả vịt” ôm đầu kêu không hiểu nhưng ngồi học lí thuyết âm nhạc hay tập bài đàn thì không phải nói câu nào, Bôm hết sức tập trung”, anh Tuấn kể.

Ở trường, các thầy cô Học viện Âm nhạc đều đánh giá Bôm rất tốt. Dù ngón tay có phần hơi cứng, nhưng tiếng đàn rất hay. Bôm luôn nằm trong top 3 của lớp, không có chút thiên vị, ưu ái gì. Quốc Tuấn luôn nghiêm khắc với Bôm khi nói về nghệ thuật.

Thời gian đầu đi chữa bệnh cho Bôm, nhiều tiên lượng rằng khả năng chữa  thành công rất thấp và gần như không có. Thế nhưng, bằng tình yêu vĩ đại của người cha, bằng niềm tin mãnh liệt và cả động lực kiên cường từ chính cậu con trai bé nhỏ, Quốc Tuấn đã biến 1% hi vọng đó thành điều kì diệu. Bôm không chỉ tự phục vụ bản thân, giúp đỡ bố mẹ công việc nhà mà đặt ra những mục tiêu phấn đấu cho đam mê âm nhạc của mình.

Bố Tuấn bảo, có nhiều tổ chức đưa ra lời mời Bôm biểu diễn nhưng anh đều từ chối. Con đường nghệ thuật và đặc biệt là âm nhạc rất dài đòi hỏi quá trình luyện tập miệt mài còn con trai anh mới vừa đi đoạn ngắn, chưa là gì cả nên anh không muốn cho con lên sân khấu quá vội.

Ảnh chụp màn hình Tiền Phong

Theo Webtretho