Google ngày 6/10 đã thay đổi hình ảnh biểu tượng (doodle) trên trang chủ với hình ảnh nữ thi sỹ Xuân Quỳnh. Như vậy, sau cố họa sỹ Bùi Xuân Phái, tiếp tục đến cố thi sỹ Xuân Quỳnh được Google vinh danh nhân dịp 77 năm ngày sinh của nhà thơ tài hoa nhưng bạc mệnh.
Lấy cảm hứng từ bài thơ nổi tiếng của nhà thơ là “Sóng” và “Thuyền và biển”, các họa sỹ của nhóm thiết kế đã cách điệu các ký tự trong chữ Google trở thành một bức tranh, nổi bật là hình ảnh nữ sỹ Xuân Quỳnh dịu dàng và đầy chất thơ trong chiếc áo dài truyền thống. Lồng trong hình ảnh của nữ thi sỹ là những con sóng bạc đầu trùng trùng cuồn cuộn vỗ tung như câu thơ bà đã viết: “Trước muôn trùng sóng bể/ Em nghĩ về anh, em/Em nghĩ về biển lớn/Từ nơi nào sóng lên?”. Phía trên là trời mây và những cánh chim bay rập rờn trên ngọn sóng…
Trong kho lưu trữ Doodles, Google viết: “Xuân Quỳnh không chỉ là một nhà thơ, bà là một nhà đấu tranh mạnh mẽ, dũng cảm cho nữ quyền. Bà cũng là người đóng vai trò quan trọng trong lịch sử văn học của Việt Nam. Trong thời chiến, bà đã đứng lên vì hòa bình và tình yêu. Chúng tôi hy vọng rằng mọi người sẽ được truyền cảm hứng từ bà và nhớ lại lời nói của Xuân Quỳnh một lần nữa”.
Tính đến thời điểm này, Xuân Quỳnh là danh nhân thứ 3 được vinh danh, sau cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn và cố họa sỹ Bùi Xuân Phái và đã trở thành người phụ nữ Việt đầu tiên được xuất hiện trên trang chủ của Google.
Nhà thơ Xuân Quỳnh tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, sinh ngày 6/10/1942, tại làng La Khê, xã Văn Khê, Hà Đông – ngôi làng nhỏ bên bờ sông Nhuệ hiền hòa. Trong nền văn học Việt Nam, Xuân Quỳnh được đánh giá là một trong những nhà thơ tình hàng đầu của thời kỳ hiện đại.
Từ chặng đường đầu tiên bước vào làng thơ cho đến những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời, trái tim Xuân Quỳnh luôn cồn lên với những khát vọng yêu thương không ngừng nghỉ. Trên mảnh đất thi ca mầu mỡ ấy, Xuân Quỳnh đã gieo ngót chục tập thơ…
Ngày 29/8/1988, Xuân Quỳnh, cùng chồng Lưu Quang Vũ và con Lưu Quỳnh Thơ đã đột ngột ra đi vĩnh viễn bởi một tai nạn giao thông, để lại biết bao thương tiếc cho tất cả những ai đã yêu thơ của chị, yêu kịch và thơ của Lưu Quang Vũ. Và trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, Xuân Quỳnh đã đi một cách trọn vẹn trên con đường lớn của thơ ca, thơ của chị đi vào trái tim nhiều thế hệ bạn đọc và sẽ đi cùng thế hệ mai sau.
Cuộc đời, sự nghiệp sáng tác và mối tình đẹp của hai nghệ sỹ đã trở thành một tượng đài trong đời sống văn nghệ Việt Nam.
Xuân Quỳnh đã ra đi như “Con ong xanh” bay về miền thanh thản của cõi hư vô, “Bông cúc nhỏ” cánh đã rũ rụng, thôi không còn “màu hoa vàng” cháy rực trong đêm…, nhưng Xuân Quỳnh đã kịp để lại giữa đời những “cành” thơ tươi xanh của mình.
Và cành thơ ấy sẽ mãi mãi tươi nguyên qua nhiều năm tháng vì nó được bắt rễ và mọc lên từ một tâm hồn nhân hậu, vị tha và đau đáu với đời.
Theo Công Luận